Tôi đánh mất mà không hề níu giữ
Bởi những điều biết chẳng thuộc về tôi
Đừng gởi mộng mà làm đau năm tháng
Rồi sẽ phai như một áng mây trời.
Thôi người ạ xin đừng làm tôi khóc
Để bình yên tôi còn có lối về
Tôi sợ lắm cung đàn kia lỗi nhịp
Trái tim mình lạc lối giữa đam mê.
Quên đi nhé tôi chỉ là cơn gió
Đến và đi không đọng luyến lưu gì
Tôi xa thẳm và buồn hơn cổ tích
Tôi xin người thôi hãy cứ quên đi.
Đường người bước rồi thênh thang nắng ấm
Nẻo tôi về chờ sẵn những cơn mưa
Người cứ vui và rồi người hạnh phúc
Thương gì tôi - một chiếc lá lạc mùa …
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét