Khi chia tay cũng như lúc trước chưa quen
Thời gian ơi ! đã cho ta nhìn thật tỏ tường
Thật giá trị những giọt nước mắt
Ai đã làm cho trái tim ai quặn thắt
Dã rời những giây phút tiếng yêu thương
Chung lối đi ừ phải rồi " hứa xuông "
Ai cân nặng đếm đong tổn thương được mất.?
Thời gian là thước đo vàng ngọc
Ta cũng đã lãng phí hơn ngàn ngày
Giờ đây gom lại ta được sum vầy
Cùng những vết cứa cấu cào tê tái
Thời gian trôi qua đã như kẻ khờ dại
Ngu xuẩn tự thiêu thân ..dối lừa mình
Ta có lẽ cũng chưa trưởng thành ???
Nên bài học phũ phàng cho ta là trả giá...
Sóng gió hơn một ngàn ngày nghiêng ngả
Chẳng còn một phút bình yên nơi nào
Ta cũng chẳng biết đuờng đi tiếp sẽ về đâu
Cho đớn đau để đâu quên ..sự sống
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét